Krishnamurti từng nói rằng: “không thể
nào gọi một người là khoẻ mạnh nếu anh ta thích nghi tốt trong một xã
hội thực sự bệnh hoạn.” Tuy nhiên, vì được sinh ra và lớn lên trong một
xã hội như vậy, nên phần lớn mọi người không thể nhận ra rằng nó bệnh
hoạn, chưa nói đến việc họ nhận ra họ là một phần của căn bệnh, cũng
giống như cá sống trong nước không thể nhận ra rằng chúng đang ở trong
nước và là một phần của sự sống đại dương.
Sống một cuộc sống bình thường có
nghĩa là gì? Trong thế giới hiện đại, đặc biệt là ở phương Tây, nó có
nghĩa là bị tẩy não khi còn rất nhỏ trong hơn một thập kỉ bởi thứ mà
chúng ta gọi là “trường lớp”, là sau đó làm việc mới mức lương như của
nô lệ và cạnh tranh với người khác trong suốt gần hết quãng đời còn lại
chỉ để tồn tại, là tiêu dùng không giới hạn một cách vô thức vì chúng ta
bị thuyết phục như vậy bởi các quảng cáo thương mại mang tính thao
túng, là vô thức huỷ diệt hành tinh mà trên đó chúng ta đang sống, là từ
từ đầu độc các cơ quan nội tạng trong cơ thể chúng ta bằng cách ăn
những thực phẩm độc hại, là tuân theo các quy tắc và tin vào những giáo
điều được mang tới cho bạn bởi người khác, là thụ động và thiếu sáng
tạo, kìm nén bản thân theo vô số cách khác nhau, sống trong đau khổ
nhưng vẫn không làm gì để vượt qua nó.
Nếu bạn dừng lại một khoảnh khắc và
suy nghĩ, có thể bạn sẽ nhận ra rằng cách sống như vậy thực sự là bệnh,
tuy nhiên hầu hết mọi người lại chấp nhận rằng như thế là khoẻ mạnh và
cách sống này trên thực tế còn được tưởng thưởng bởi xã hội. Trong chúng
ta, những người sống tốt hơn những người khác theo cách như vậy được
coi là những người thành công nhất và đáng được nể trọng nhất; trong khi
những người khác biệt, nhạy cảm hơn và sáng suốt hơn, mong muốn tạo nên
những cách sống khác biệt thì lại bị chế nhạo, bị khinh bỉ, bị coi là
ngu ngốc, kì quặc, thậm chí điên.
Nhưng sống theo cách mà hầu hết mọi
người đang sống thì có ý nghĩa gì? Chúng ta có thể có cuộc sống tốt đẹp
hơn – chúng ta có thể sống vui vẻ, cuộc sống tràn ngập tiếng cười và
tình yêu, với mong muốn sáng tạo, hoà bình với bản thân và với người
khác, hoan hỉ với món quà của sự sống. Thật không may là, chỉ có vài
người xoay sở thành công để suy nghĩ ngoài những tư tưởng mà xã hội đã
cung cấp và để thoát khỏi cái ma trận mà từ lúc sinh ra tới giờ họ đã
sống trong đó một cách vô thức. Đó là những người hay chống đối mà vào
lúc nào đó trong đời họ đã cảm thấy cần phải thoát khỏi những xiềng xích
của truyền thống và giúp tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn cho muôn loài
trên trái đất.
Chống lại các tiêu chuẩn
Chống lại các tiêu chuẩn bình thường
là điều khó nhất mà bạn có thể làm bởi vì bạn cần phải can đảm lắm mới
có thể sống thật với chính bản thân và người khác. Nói lên sự thật trong
một thế giới mà hầu hết tất cả mọi người đang sống trong sự giả dối là
một điều liều lĩnh. Nói lên sự thật có nghĩa là đi ngược lại với dòng
chảy truyền thống, có nghĩa là đối đầu với tâm lí đám đông và phải mạnh
mẽ để tiếp tục đi trên con đường của mình dù gặp khó khăn.
Cũng đã có nhiều người có dũng khí để
chống đối các tiêu chuẩn bình thường của xã hội bệnh hoạn của chúng ta,
nhưng phần lớn trong số họ đã không thể chịu đựng được những hậu quả
tiêu cực mà hành động của họ mang lại. Khi không có ai chấp nhận sự độc
nhất của bạn và có thể hiểu được bạn, và khi tất cả mọi người đều cố
gắng ngăn chặn bạn và giúp bạn quay trở về với xã hội, bạn sẽ rất dễ
đánh mất lòng can đảm, và việc bạn phải trải qua một nỗi đau khủng khiếp
về mặt tâm lí sẽ không phải là một điều bất thường. Đó là lí do tại sao
một vài người trong số những người có những tư tưởng vĩ đại nhất trên
trái đất này lại có những vấn đề nghiêm trọng về tâm lí và cảm xúc. Và
mặc dù hiện tại, rất lâu sau khi họ chết, họ được công nhận là thiên
tài, nhưng lúc còn sống mọi người nhìn họ như những kẻ lập dị hoặc kẻ
mất trí.
Một khi bạn nhận ra cách mà bạn và đa
số mọi người đang sống bệnh hoạn thế nào và công khai chống lại cách
sống đó, cố gắng giành lại tự do cho mình và tạo nên con đường riêng,
bạn sẽ gặp rắc rối. Mọi người, bao gồm cả người thân trong gia đình và
bạn bè của bạn sẽ làm đủ mọi cách để gây trở ngại cho bạn với mục đích
“giúp” bạn trở lại bình thường, y như họ. Thay vì giúp bạn dang rộng đôi
cánh hiểu biết và bỏ lại đằng sau những gánh nặng tâm lí, thì họ sẽ cố
gắng hết sức để cắt bỏ đôi cánh đó và khiến bạn bò bên cạnh họ để bạn và
họ cùng đau khổ.
Dám điên
Tiếng nói bên trong bạn đã từ lâu nói
rằng cuộc sống có thể tốt đẹp hơn nhiều, và bạn nên tin vào điều đó bởi
vì như thế mới đúng. Và mặc dù đây có thể là điều khó thực hiện nhất,
nhưng nó là điều duy nhất xứng đáng để bạn cố gắng, vì nếu không thì
sống để làm gì? Lãng phí cả cuộc sống của mình bằng cách sống theo cách
mà mọi người bảo bạn phải sống thì có ý nghĩa gì?
Nếu bạn mong ước sống theo cách bạn
muốn mà không phải cách người khác muốn bạn phải sống, bạn cần có lòng
can đảm ở trong tim mình để có thể điên rồ một chút – điên rồ theo tiêu
chuẩn của xã hội. Bạn cần xa rời khỏi sự an ủi của đám đông và theo đuổi
những điều bạn cho là đúng mà không phải quan tâm đến những điều mà
người khác nghĩ về bạn. Bạn cần phải sẵn sàng vượt qua khó khăn và trải
nghiệm khổ đau mà không từ bỏ cố gắng biến giấc mơ của mình thành sự
thật.
Hãy nhớ: dù bạn có khổ đau cỡ nào
chăng nữa khi bước trên con đường đi ngược lại với truyền thống (không
tuân theo số đông), phần thưởng của hành động đó sẽ lớn hơn nhiều so với
những tổn thất mà nó gây ra. Giống như một người mẹ phải trải qua một
mỗi đau khủng khiếp khi sinh ra đứa con, bạn cũng sẽ trải nghiệm một nỗi
khổ đau rất lớn khi bắt đầu một cách sống mới. Một cuộc sống của cái
đẹp, của niềm vui, của sự ăn mừng. Thay đổi luôn đi đôi với khổ đau, bởi
vậy hãy ôm ấp khổ đau, cho phép nó chỉ đường dẫn lối cho bạn và để cho
nó là một chất xúc tác cho sự biến chuyển bên trong bạn.
Nguồn: unschool.vn
0 comments :
Post a Comment